Lần hạt Mân Côi không chỉ là cầu nguyện mà còn là một hành trình suy niệm sâu sắc về cuộc đời và những giáo huấn của Chúa Giêsu qua lăng kính của Đức Mẹ Maria. Đây là một phương pháp cầu nguyện rất được yêu thích và phổ biến trong nhiều thế hệ người Công giáo trên khắp thế giới.
Trước đây, trong một bài viết, tôi đã có dịp để chia sẻ với quý độc giả về Ý NGHĨA VÀ NGUỒN GỐC CỦA KINH MÂN CÔI. Chuỗi Mân Côi kết bằng những hoa hồng tức là những kinh Kính mừng dâng lên Đức Mẹ Maria là Nữ Vương trên trời, để ngợi khen Người và xin Người ban xuống muôn ơn cho nhân loại.
Chuỗi Mân Côi do chính Đức Mẹ hiện ra truyền cho Thánh Đôminicô vào cuối thế kỷ thứ 12 khi bè rối Albigeois nổi lên chống lại Giáo Hội Công Giáo và phá phách cả miền Nam nước Pháp. Nhờ lần chuỗi Mân Côi, Đức Mẹ đã cho chiến thắng bè rối ấy. Từ đó, trải qua nhiều thế kỷ, với nhiều phép lạ, nhiều ơn phước Mẹ đã ban, nhờ lần chuỗi Mân Côi liên tiếp. Các Giáo Hoàng Inoxentê III, Gregoriô thứ XIII, Clêmentê XI, Leo XIII đã không ngớt hô hào và khuyến khích các giáo hữu lần chuỗi Mân Côi. Và sau hết, năm 1917 khi Đức Mẹ hiện ra với ba trẻ tại Fatima. Trong 6 lần hiện ra với 3 em: Đức Mẹ đã nói đến 12 lần về việc lần chuỗi Mân Côi. Người đã dạy phải siêng năng lần chuỗi Mân Côi và Người cũng đã tự xưng: “Ta là Đức Mẹ Mân Côi”.
Đức Giáo Hoàng Leo XIII đã đề xuất kinh Mân Côi như một vũ khí hữu hiệu tinh thần nhằm chống lại các tệ nạn đã gây nên đau khổ cho xã hội. Trong số các vị Giáo Hoàng gần đây, nhất là từ thời công đồng Vatican II, đã đóng góp vai trò tích cực trong việc thúc đẩy và ủng hộ việc lần chuỗi Mân Côi. Tôi muốn đơn cử một vài vị Giáo Hoàng có tên sau đây, như là những khuôn mặt cụ thể trong việc cỗ võ việc sùng kính Đức Mẹ và chuỗi Mân Côi: Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII, Quan trọng hơn cả là ĐGH Phaolô đệ lục (Paul VI) trong Tông Huấn (Marialis Cultus – Marian Cultivation) của Ngài đã nhấn mạnh đến việc cổ võ và quảng bá lòng sùng kính Đức Mẹ, theo tinh thần của Công đồng Vatican II.
Đặc biệt hơn cả là Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II, đã thường khuyến khích việc đọc Kinh Mân Côi thường xuyên. Ngài đã tiết lộ với chúng ta rằng, “Từ những năm khi ngài còn là thiếu niên thì Kinh Mân Côi đã có một vị trí quan trọng trong đời sống cầu nguyện của Ngài. Đức cố Giáo hoàng Gioan Phalô II cho biết, chính Ngài cũng đã được nhắc nhở một cách mạnh mẽ về điều này trong chuyến thăm của Ngài tại Ba Lan, và đặc biệt là ở các đền thờ kính Đức Mẹ tại Kalwaria.
Đức cố Giáo hoàng Gioan Phalô II đã nói:
Kinh Mân Côi đã đồng hành cùng tôi trong những giây phút hân hoan, vui vẻ và cả trong những giây phút đầy khó khăn. Tôi đã phó mặc tất cả mọi nỗi âu lo cho Mẹ Maria qua tràng chuỗi Mân Côi và tôi luôn luôn tìm thấy nguồn hoan lạc, sự ủi an và nguồn hy vọng từ lời kinh Mân Côi. 24 năm về trước, vào ngày 29 tháng 10 năm 1978, chỉ vỏn vẹn chưa đầy 2 tuần lễ sau khi tôi được đắc cử Giáo Hoàng, nối quyền thánh Phêrô, vị Tông Đồ Cả của Giáo Hội, Tôi đã thẳng thắn thừa nhận: “KINH MÂN CÔI, CHÍNH LÀ LỜI KINH MÀ TÔI YÊU QÚY. MỘT LỜI CẦU NGUYỆN TUYỆT DIỆU! TUYỆT DIỆU TRONG SỰ SỰ GIẢN DỊ VÀ TRONG CHIỀU SÂU CỦA NÓ. THẬT VẬY, LỜI KINH MÂN CÔI ĐƠN SƠ NHƯNG LẠI DIỄN TẢ VÀ GHI DẤU NHỊP ĐIỆU CỦA CUỘC SỐNG CON NGƯỜI.”[6]
Chuỗi Mân Côi được thêu dệt bởi những kinh kính mừng, khi chúng ta cùng nhau suy gẫm về những mầu nhiệm cốt yếu trong cuộc đời của Chúa Giêsu, từ khi Ngài được thụ thai trong lòng Đức Trinh Nữ Maria, cho đến khi chào đời, rồi lớn lên và đi rao giảng Tin Mừng cứu độ cho mọi người, hầu những ai nghe và tin nhận thì được lãnh nhận ơn cứu rỗi, được biểu lộ qua mầu nhiệm 5 sự Vui. Đó chính là sứ mạng mà Thiên Chúa Cha đã trao phó cho Đức Giêsu Kitô là Ngôi Lời Nhập Thể và cũng là người con chí ái của Chúa Cha.
Cuộc đời rao giảng và mục vụ công khai của Chúa Giêsu đã được kết thúc một cách bi thương và ai oán trên thập tự giá – mầu nhiệm 5 sự Thương. Ngài đã bị treo lơ lững giữa hai tên trộm cướp. Đấng chí thánh, là con một của Thiên Chúa, giờ đây đã bị liệt vào hàng trộm cướp, bị sỉ vả và nhạo bang, bị khinh khi và chế diễu. Nếu mày thực sự là con của Thiên Chúa, thì hãy tự tháo đinh mà xuống đi! Nó đã từng cứu được khác, đã làm cho kẻ chết sống lại, người qùe được đi, người câm được nói, người mù được thấy… thì hãy tự mình mà cứu lấy mình đi. Đứng trước các lời ngạo mạn và ngông cuồng, đầy thách thức đối với quyền năng… Chúa Giêsu đã giữ một thái độ im lặng, ngài không nổi giận và ra tay trừng phạt kẻ lộng ngôn, dám phạm thượng đến Thiên Chúa. Âu đó cũng là bài học quý giá cho chúng ta. Chúa Giêsu đã từng nói: “Các con hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng.” (Mt 11:28-30)
Sau đó, trong tràng chuỗi mân côi, chúng ta cũng được mời gọi để suy gẫm về mầu nhiệm năm sự Mừng. Đây chính là niềm hy vọng của chúng ta, vì chính Chúa Giêsu đã chiến thắng tử thần. Sự chết và tội lỗi từ nay trở sẽ mãi mãi không còn ảnh huởng trên Ngài nữa, vì Đức Kitô đã sống lại từ cõi chết do quyền năng của Chúa Thánh Thần. Sự chết đã bị Thiên Chúa triệt tiêu ngang qua sự sống lại của Đức Giêsu Kitô, và quyền lực của ma qủy sẽ không thể nào làm gì được chúng ta, nếu chúng ta biết kết hiệp cùng với Chúa Giêsu Kitô phục sinh, nếu chúng ta biết từ bỏ con người cũ của mình để mặc lấy con người mới và sống theo tinh thần của Đức Giêsu Kitô.
“Đức Kitô, “trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại”(Cl 1,18), là nguyên lý sự sống lại của chúng ta: ngay trong hiện tại. Người công chính hóa linh hồn chúng ta (Rm 6,4),và sau này cho thân xác chúng ta được sống lại (Rm 8,11) (GLHTCG 658)
Do đó, chuỗi mân côi, giúp cho chúng ta suy gẫm một cách sâu xa về các mầu nhiệm chính trong đạo Công Giáo – Mầu nhiệm nhập thể (5 sự vui), mầu nhiệm tử nạn (5 sự thương) và sau cùng là mầu nhiệm phục sinh (5 sự mừng) – và nhờ vào việc thành tâm suy gẫm này mà chúng ta múc lấy được nguồn mạch ân sủng từ nơi TC làm cho đời sống đạo của chúng ta được trở nên sống động, linh hoạt và thánh thiện. Tôi xin phép được trích lại lời xác quyết của Đức cố Giáo hoàng Gioan Phalô II đã nói:
Kinh Mân Côi đã đồng hành cùng tôi trong những giây phút hân hoan, vui vẻ và cả trong những giây phút đầy khó khăn. Tôi đã phó mặc tất cả mọi nỗi âu lo cho Mẹ Maria qua tràng chuỗi Mân Côi và tôi luôn luôn tìm thấy nguồn hoan lạc, sự ủi an và nguồn hy vọng từ lời kinh Mân Côi. 24 năm về trước, vào ngày 29 tháng 10 năm 1978, chỉ vỏn vẹn chưa đầy 2 tuần lễ sau khi tôi được đắc cử Giáo Hoàng, nối quyền thánh Phêrô, vị Tông Đồ Cả của Giáo Hội, Tôi đã thẳng thắn thừa nhận: “KINH MÂN CÔI, CHÍNH LÀ MỘT LỜI CẦU NGUYỆN TUYỆT DIỆU! TUYỆT DIỆU TRONG SỰ SỰ GIẢN DỊ VÀ TRONG CHIỀU SÂU CỦA NÓ. THẬT VẬY, LỜI KINH MÂN CÔI ĐƠN SƠ NHƯNG LẠI DIỄN TẢ VÀ GHI DẤU NHỊP ĐIỆU CỦA CUỘC SỐNG CON NGƯỜI.”